Tàn ngày hè mà sao nắng chói chang, hoa im tiếng nép sâu trong vườn
Hẹn lại ngày, nào biết có ghé qua, khi chim én rợp trời bao la
Ngồi trong im vắng, mong có ai gọi
Chẳng còn gì như thế, khi biết là đã mất rồi...
Cho tôi về tìm lại trong đôi mắt, dấu vết bao mơ ước đã trôi xa
Cơn mưa nào cũng mang trời hò hẹn, người nhớ mưa tôi cũng nhớ về
Đến bất ngờ và ra đi mãi, lúc nắng lên mới biết đã ban mai
Mỗi khi buồn em ngồi lại đây, làm trẻ thơ đón mưa đầu mùa
Cứ im lặng, ôn chuyện ngày xưa, có yêu thương, có đôi muộn màng...