Đất khách quê người đêm nằm đất khách quê người
Đêm nằm đất khách quê người mà thương
Mà thương con chim nhạn lạc bầy kêu sương.
Ray rứt canh trường đâu người yêu mến tâm tình
Đâu làng quê nắng thanh bình người ơi
Làm sao ta ngăn được lệ sầu chứa chan.
Thôi đã xa rồi mối tình tha thiết trong đời
Bọt bèo đẩy đưa tình nghèo nổi trôi
Thôi đành xa cách quê người đất khách mà khô héo sầu.
Khô héo tâm hồn quê người mong mỏi mong mòn
Mong ngày thấy bóng quê nhà gặp nhau
Để nghe câu than thở một đời nhớ nhau.