Em cố chấp, đứng sau tình yêu
Em ngốc nghếch đứng nhìn người mình yêu
Đi bên ai, mà em xem như ko thấy
Yêu quá nên mù loà
Chẳng hơn kém nữa đâu em là người sau
Chạm đến những nỗi đau, em toàn che dấu
Người kia đến với anh, anh mãi dỗ dành
Rồi buông lơi em, số phận mong manh
Sao em cứ mãi đau vì một người
Sao em cứ mãi đắng cay ở tuổi đôi mươi
Con tim thổn thức mãi không nghe lời
Vẫn yêu anh dù biết anh yêu ai rồi
Thâm tâm anh chất chứa bao nhiêu người
Cho em lý do vì sao em phải thiệt thòi
Trong khi vị trí của em, là người yêu của anh
Nhưng lại không bằng một người, nấp sau vòng tay anh