Người ta ai cũng nói tôi nghèo.
Nghèo nên cứ trầy trật qua đây.
Đêm qua đây, ngày cũng qua đây, vì tôi quá nghèo.
Người ta ai cũng biết tôi nghèo.
Nghèo nên cứ lặn lội sớm hôm.
Trưa không ăn cơm, chiều không về sớm, dù cho thân này đang đói.
Đến bao giờ trong cơn mơ, tôi không còn nghèo đói.
Đến bao giờ thôi mong chờ, cuộc đời không như là mơ.
Người ta ai cũng có lúc nghèo.
Nghèo đành chấp nhận kiếp thở than.
Than người quay lưng, than đời bạc bẽo, vì tôi quá nghèo.
Người ta ai cũng khóc khi nghèo.
Nghèo đành chấp nhận kiếp khổ đau.
Đêm đi về đâu, ngày đi về đâu, dù cho thân này đang đói.