Đã bao ngày con biết không, cha đã mong đã chờ
Nhìn thấy hình hài giọt máu yêu của cha
Và đã bao ngày con biết không
Mẹ đã mong từng giờ
Chín tháng mười sau quá lâu, thật lâu.
Rồi tiếng khóc trẻ thơ, làm cha mẹ vui sướng
Một niềm vui bất tận, nhẹ nhàng như vậy thôi
Rồi năm tháng cứ trôi
Để nuôi tôi khôn lớn
Đổi lại hai mái đầu dần pha sương.
[ĐK:]
Mong đường đời con đi, sẽ mãi như con mong chờ
Hết hi vọng nhìn ở sau lưng, luôn có đôi tay mẹ cha
Mong con vui, dù đời ra sao
Dẫu đến nơi nào con hãy nhớ
Lúc con cần, về với nơi xưa
Nơi đó cha mẹ chờ con và mãi như vậy.
Ai ơi đừng làm họ đau, đừng để cha buồn mẹ khóc
Lớn khôn rồi thì nhớ khi xưa, ai đã đem công dưỡng nuôi
Mai đây dù đời ra sao, dẫu đến nơi nào xin hãy nhớ
Mất cha mẹ, là mất yêu thương
Không thể tìm lại được đâu
Buồn cả cuộc đời.