Bình yên của anh ở đây gọn trong nụ hôn còn xanh như những yên lành
Đã từng mong manh
Ngày xưa lắm mơ mộng, rồi lạc mất bơ vơ
Đâu biết em chờ
Mai đây ai biết sẽ xa nhau, đâu nghĩ những thương đau theo đến sau
Điều gì sâu trong đôi mắt đã in hằn, đã ướt biết bao lần nhớ đến anh
Anh thay bằng yêu thương lên những lcon đường, vấp ngã một thời đã qua
Chưa một lời từ giã
Chưa kịp 'dặn' hết câu mai về sau có lạc đâu sẽ đợi nhau như lần đầu. Oh oh
Anh nắm 'chặt' đôi tay xa mất bao ngày, quay đi ngoảnh lại mất ngay
Ấy vậy mà đâu hay
Mai này dù nắng mưa anh vẫn yêu như ngày xưa khi bình yên chưa mặc vừa, như mỏng manh
Hãy tin vào anh
Em hãy tin vào anh. Oh oh
Bước đi về phía ánh mặt trời
Viết tiếp câu truyện từng đánh rơi