Intro
Vẫn là sai chưa từng đúng ! Khi cố giữ cuộc tình này
Vẫn là yêu nhưng gián tiếp ! Bằng một cách chỉ mình thấy
Sẽ không hay ! Nếu lời ca vẫn lạnh buốt như đông về
Cảm xúc ta ! " Ngập Tim Em " , nhưng thực tế vẫn không thể
Không thể hóa thành áng mây , theo dõi em và đưa lối
Không thể về nơi bắt đầu , gặp lại người và rửa tội
Không thể giữ mãi quá khứ , một người chờ một người đi
Không thể trẻ con vậy mãi , khi biết chắc " Mình Nên Đi "
Ver 1 :
Người là gió ta là cây , không thể bay cùng hướng gió
Ta là cỏ người là mây , không thuận chiều yêu thương đó
Ta quý sự cô đơn.... vì vốn dĩ người tạo ra
Người mang bình yên đi , luôn lầm tưởng ta xảo trá
Tạo hóa cho ta.... nụ cười trong phút chốc
Ta nâng niu người như viên ngọc
Nhưng người..... bỏ ta.... lúc khóc
Ta ngốc vì chân thành , nguyện yêu người cả phút cuối
Người có nhân tình mới , nên khuyên ta hãy rút lui
Ta vượt trội chuyện làm người vui , nhưng không giỏi chuyện giữ được người
Đành nhẹ dạ để người ra đi , nhận nước mắt nhường nụ cười
Vì ta lười phải suy nghĩ , lý trí cũng vậy thôi
Tìm tòi chi câu hỏi , người không tin cậy tôi
Khi xưa ta vốn ích kỉ , biết mắt người nên ta đã thích nghi
Lời nói miệng đời chỉ trích đi , giải thích muôn màng có ích gì
Theo ai.... chắc không sai.... vì bờ vai.... không vương mãi
Khó chối cãi.... sự trống trải.... của ta mãi.... trên đường dài
Hook :
Dù quay ngược thời gian , người vẫn xa rời xa
Lòng tin từ lâu cũng đã xóa nhòa
Không thể xáo trộn thời gian , không thể hô mưa gọi gió
Không thể đưa người trở lại , trong phút chốc rồi vội xóa
Không thể ôm choàng lấy người , như khi xưa ta còn trẻ
Không thể tùy tiện tâm sự , khi hy vọng chẳng còn hé
Không thể vẽ một bức tranh , đủ màu sắc không xám tro
Không thể ngăn dòng nước mắt , trên nét vẽ ta đắn đó
Không thể thanh tẩy cô đơn , vì cô đơn người làm chủ
Ta biết cô đơn là thiên thu , nhưng bấy nhiêu là chưa đủ !
Ver 2 :
" Ta Xin Lỗi " , vì cố ghép tất cả quá khứ đã rời rạc
" Ta Xin Lỗi " , vì tận hưởng hình bóng của người bằng lời nhạc
Ta vẫn nhớ câu hỏi cuối , người hỏi ta hận người không ?
Câu trả lời vẫn là " KHÔNG " , nhưng có chắc ta cười không ?
Ta có quyền được yêu em , không có quyền được lựa chọn
Dù quyền hạn nốt cao nhất , thì chữ yêu vẫn chưa tròn
Ta nâng niu từng giấc mơ , đến đoạn kết lại dang dở
Khung cảnh ấy lại tan vở , ta đành cất vào trang thơ
Lúc níu người ta đã hiểu , cách đối xử người với ta
Không còn say đắm như trước , " Ừ " thật sự xa vời quá !
Ta đã không thể phủ nhận , ta vẫn yêu người nhiều nhất
Dù có bên ai đi nữa , ta vẫn yêu người nhiều nhất
Vỏn vẹn bấy nhiu thôi , ta gom hết vào chữ mộng
Cố làm hết tất cả , vất vả thật nhiều cũng như không
Vỏn vẹn nhiu thôi , ta gom vào chữ mộng
Cố làm tất cả , kết quả cũng như không .V
Intro
Vẫn là sai chưa từng đúng ! Khi cố giữ cuộc tình này
Vẫn là yêu nhưng gián tiếp ! Bằng một cách chỉ mình thấy
Sẽ không hay ! Nếu lời ca vẫn lạnh buốt như đông về
Cảm xúc ta ! " Ngập Tim Em " , nhưng thực tế vẫn không thể
Không thể hóa thành áng mây , theo dõi em và đưa lối
Không thể về nơi bắt đầu , gặp lại người và rửa tội
Không thể giữ mãi quá khứ , một người chờ một người đi
Không thể trẻ con vậy mãi , khi biết chắc " Mình Nên Đi "
Hook 2 :
Ta mài dũa từng khoảnh khắc , 2 nhịp đập hòa vào nhau
Ta nâng nhiu nó từng ngày , người không hiểu chút nào sao ?
Chẳng còn gì nói với nhau , chỉ xin người đừng vội nhạt
Quay mặt đi về nơi khác , người trách móc ta bội bạc
Ta học cách chúc phúc , mong nơi đó người bình yên
Mặc kệ sự cô đơn , chẳng màng nữa chuyện tình duyên
Ta dệt mỏng giữa đời thực , chi giản đơn không to tát
Gặp lại người tại kiếp khác , chuyện kiếp xưa xin mờ nhạt
Outtro :
Haiz . Ta vẫn còn nhiều thắc mắc !
Ngày đó người ra đi , là vì :
" Người không còn tin tưởng ta " hay là vì :
" Người đã không còn yêu ta.... thật rồi ?
Những gì ta " Không Thể "
Đó là : " Không thể " giữ được người và không thể hiểu được "
Người rời bỏ ta.... là tại sao ?
Hả ?