Bước đến trước sân nhà em
Mới đó đã 4 5 tuần ta không gặp
Không nhắn tin hay cuộc gọi nào.
Anh nhớ chiếc hôn dịu êm
Và anh nhớ lúc khi ta ngồi bên dương cầm
Em đã hát câu ca ngọt ngào.
Ngày mà người rời xa anh là ngày mà nỗi buồn kia dâng đến tột cùng
1 ngày trôi cứ ngỡ như 1 năm qua.
Bầu trời chẳng còn trong xanh
Đành cảnh vật cũng buồn theo anh
Hỡi em à ngày em đi bão giông đã kéo đến.
[CHORUS:]
Tưởng rằng anh sẽ quên mau mà nào ngờ ngày dài đêm thâu
Vẫn không quên được anh không thể nào ngủ được.
Đành hôm nay anh trở lại đây chỉ mong em mở cửa cho anh
Hãy nghe anh này đừng trốn tránh anh nữa mà.
Anh sẽ đứng tận trời khuya đợi khi nào em chịu bắt máy
Nghe anh đôi lời không thì anh vẫn ở đây chờ.
Và em ơi 1 lần này thôi anh xin lỗi em về tất cả
Hãy mở cửa ra để anh xin ba mẹ đưa em về nhé em!
[CODA:]
1 ngày trôi 2 ngày qua 3 ngày đến 4 ngày đi anh vẫn không thấy em về
Và ngày buồn hơn khi chẳng cuộc gọi đến
Nằm 1 bên chiếc giường buồn tênh bật điện thoại lên chờ tin nhắn đến
Cũng không thấy đâu mà anh phải đi tìm em ngay thôi!