Sao nhẫn tâm đành lòng ra đi
Quan tâm người thật lòng sao nỡ vô tình
Để cho trái tim đớn đau lắm hỡi người có biết chăng
Người ơi hãy nói một lời
Cớ sao giờ chúng ta như thế này
Tình yêu đâu có lỗi lầm gì
Cứ đoạ đày trái tim sao quá nhiều
Thôi trách than gì đừng yêu nhau
Xem như cuộc tình này yêu quá vội vàng
Người đã đến và đã mang hết những gì đau thương
Đớn đau trong lòng anh.
(lòng người vẫn đổi thay như vậy có phải không
Tìm đến nhau rồi lại rời xa nhau).
Đến một ngày bỗng nhìn lại những yêu thương lúc đầu
Một tình yêu vun đắp một thời mình sống
Làm sao biết lúc ấy thay đổi
Kể từ khi em ra đi, xa khuất nơi cuối trời
Bỏ lại đây một trời thương nhớ
Bỏ lại đây cuộc tình đã lỡ
Tại anh yêu quá một người
Cứ đợi chờ cứ mong em trở lại.
[ĐK;]
Giờ ngồi đây tiếc nuối làm gì
Mất thật rồi những yêu thương hết rồi
Sao nhẫn tâm đành lòng ra đi
Quan tâm người thật lòng sao nỡ vô tình
Để cho trái tim đớn đau lắm hỡi người có biết chăng
Người ơi hãy nói một lời
Cớ sao giờ chúng ta như thế này
Tình yêu đâu có lỗi lầm gì
Cứ đoạ đày trái tim sao quá nhiều
Thôi trách than gì đừng yêu nhau
Xem như cuộc tình này yêu quá vội vàng
Người đã đến và đã mang hết những gì yêu thương
Đớn đau trong lòng anh.
Sao người đành quên đi hết ân tình
Vì một người em đã bỏ quên một người
Sao đành vô tâm sao người lạnh lùng ra đi, (hơ)
Thời gian sẽ xoá nhoà dần những kỷ niệm chúng ta yêu lúc đầu.
Giờ ngồi đây tiếc nuối làm gì
Hết thật rồi những yêu thương hết rồi
Sao nhẫn tâm đành lòng ra đi
Quan tâm người thật lòng sao nỡ vô tình
Người đã đến và đã mang hết những gì đau thương
Đớn đau trong lòng anh.