Thức giấc khi bình minh còn chưa đến
Thức giấc khi chợt nghe niềm thương nhớ bồi hồi
Có lẽ mơ về ai rồi xao xuyến
Có lẽ thương về ai nên chẳng yên giấc ngủ ngon.
Xuống phố ôi giọt sương đọng trên lá
Phố xá tưng bừng vui kìa ánh mắt nụ cười
Gió khẽ hôn nhẹ lên làn tóc rối
Nắng khẽ hôn bờ môi rạng ngời e ấp làm duyên.
[ĐK:]
Đi đến cuối phố chợt một bóng dáng ai qua
Đi đến cuối phố chợt một ánh mắt kiêu sa
Nhẹ bàn chân bước, bước bước đi về phía ấy
Nhẹ nhàng trong gió, có bóng ai đang đứng chờ
Sánh đôi.
Mình sánh đôi.
Đường phố vui nhẹ nhàng đôi chân bước đi, bước đi lả lơi
Mình sánh đôi, chỉ là thế thôi khiến cho trái tim bồi hồi.
Mình sánh đôi.