Anh bước đến nhưng sao em vội quay lưng bước đi
Để mình anh, lê bước với hình bóng ai kia
Mà sao nỡ cứ vội vã bước ra đi
Không thể nhìn anh dù là một lần cuối.
Và anh đã cố giữ chặt em trong vòng tay
Để vòng tay ấy sẽ mãi sưởi ấm tâm hồn anh
Nhưng rồi thật khó khi em muốn nói xa anh
Bỏ lại anh nơi đây ôm hết bao nỗi đắng cay.
[ĐK:]
Cứ nói cho anh vì sao em lại ra đi
Cứ nói cho anh một câu để anh thôi mong chờ
Đừng bắt anh phải cô đơn với những tháng năm dài
Mình anh lang thang gục đầu trong bóng tối.
Cứ nhớ khi em rời xa anh vẫn chờ đợi em
Dẫu biết em không còn yêu anh như ngày nào
Hạnh phúc sao thật mong manh khi mỗi đêm về
Nhớ em vô cùng.