Khoảng trống ấy trong anh
Từ khi em bước đi
Đã khó có thể lấp lại
Để trở về như lúc xưa
Hạnh phúc ấy tuy ngắn thôi
Nhưng nỗi đau in sâu khó phai
Là do anh đã sai hay ta đã lạc mất nhau
Thật quá khó khăn
Để quên đi một người
Càng khó khăn hơn
Để giữ một người đã hết thương
Càng cố gắng níu kéo cũng chẳng ích gì
Vết thương càng thêm
Khắc sâu trong tim
Tuy không có máu nhưng lại luôn rất đau
Phải làm gì để quên đi!
Phải làm gì để không nghĩ đến em?
Làm gì để cố giữ lấy một người
Đã hết yêu thương từ lâu!
Chỉ còn hồi ức quên mau!
Chỉ còn vây quanh toàn những nỗi buồn
Dù anh biết rất khó để quay trở lại
Nơi chưa có em tồn tại!
Anh phải làm gì?!
Thật quá khó khăn
Để quên đi một người
Càng khó khăn hơn
Để giữ một người đã hết thương
Càng cố gắng níu kéo cũng chẳng ích gì
Vết thương càng thêm
Khắc sâu trong tim
Tuy không có máu nhưng lại luôn rất đau
Phải làm gì để quên đi!
Phải làm gì để không nghĩ đến em?
Làm gì để cố giữ lấy một người
Đã hết yêu thương từ lâu!
Chỉ còn hồi ức quên mau!
Chỉ còn vây quanh toàn những nỗi buồn
Dù anh biết rất khó để quay trở lại
Nơi chưa có em tồn tại!
Anh phải làm gì?!
Điều lạnh giá nhất
Không phải là cơn gió đông về
Mà là sự vô tâm
Của người mình xem là tất cả
Phải làm gì để quên đi!
Phải làm gì để không nghĩ đến em?
Làm gì để cố giữ lấy một người
Đã hết yêu thương từ lâu!
Chỉ còn hồi ức quên mau!
Chỉ còn vây quanh toàn những nỗi buồn
Dù anh biết rất khó để quay trở lại
Nơi chưa có em tồn tại!
Anh phải làm gì?!