Đêm nay mình anh ngồi đây quạnh hiu chờ ai dưới ánh trăng
Sương rơi lạnh căm giờ chỉ còn chiếc áo len sưởi ấm anh.
Em giờ đây về đâu, áo len phai màu
Để lại bao niềm đau nhớ thương.
Nhớ mùa đông ngày xưa, bên ánh lửa hồng
Em đan cho anh chiếc áo len.
Xưa còn em kề bên anh đâu cần chi mặc thêm chiếc áo len.
Đêm từng đêm nằm trông dù cho trời đông lạnh căm vẫn ấm êm.
Nay mùa đông mình anh lẻ loi, em giờ đây cùng ai chốn nao?
Chỉ có chiếc áo ngày nào, sưởi ấm những khi trở trời.
Chiếc áo em đan thật dày mà sao vẫn thấy trong tim lạnh lùng.
Rồi đã bao nhiêu mùa đông buồn trôi, tình vẫn chờ.
Chiếc áo len xưa cùng anh giờ đây đã úa màu.
Có những đêm đông mình anh ngồi ôm chiếc áo này.
Tất cả như đang hiện về ngày tháng ấm áp bên nhau.
Rồi chắc phương xa mùa đông tình em đầy ấm nồng,
Có lẽ em không cần chi mặc thêm áo ấm nào.
Nếu lỡ mai sau đời em lẻ loi tuyết trắng trời
Hãy nhớ anh luôn đợi chờ làm chiếc áo ấm cho em...
Áo len ngày xưa...