Rượu đào chạm môi uống mãi chưa vơi
Những điều trông thấy làm đau đớn lòng
Sương mờ phủ rơi lên cánh hoa tàn
Xót thương thay thân bèo dạt trôi
Trải qua bao bể dâu
Song kiếp đoạ đầy xác thân tàn úa
Lỡ sinh kiếp hồng nhan chôn vùi nơi thanh lâu sầu bi
Có chăng ngày tháng tương phùng không
Mơ bên nhau sầu đau cũng sẽ tàn
Ánh trăng mờ khói sương dần tan
Tay đan tay ngủ quên bao ngày tháng
Ước mơ ngày chúng ta thành đôi
Rời xa hồng trần bao cay đắng
Nguyện sẽ mãi mãi bên nhau
Vượt qua tam kiếp sẽ ko thể lìa xa
Vượt bao sóng gió mãi bên nhau đến muôn đời
Rượu đào chạm môi uống mãi chưa vơi
Những điều trông thấy làm đau đớn lòng
Sương mờ phủ rơi lên cánh hoa tàn
Xót thương thay thân bèo dạt trôi
Cầm buông tiếng ái oan
Than trách duyên trời cớ sao nghiệt ngã
Lỡ sinh kiếp hồng nhan
Như hoa tàn rơi nơi cánh đồng hoang
Gió mưa vùi lấp ân tình xưa
Khi xa nhau niềm đau riêng vỡ oà
Phút giây này tổn thương vụt bay
Tan trong men nồng cay say tình ái
Ước mơ ngày chúng ta thành đôi
Rời xa hồng trần bao cay đắng
Nguyện sẽ mãi mãi bên nhau
Vượt qua tam kiếp sẽ ko thể lìa xa
Vượt bao sóng gió mãi bên nhau đến muôn đời
Mặt hồ nhuốm mờ sương
Phủ lên những cánh hoa
Rượu đào nhấp cạn ly
Trần thế sao lắm thăng trầm.....