Có một người con gái tên Oanh
Mắt lệ đầy như những đêm mưa
Nàng cô đơn nhiều lắm. Tuổi mới mười lăm
Vừa được yêu thì bước sang ngang. Người có gia đình
Đời buồn chán cho nhau kiếp chồng chung
Oanh chẳng mong chẳng muốn. Do mẹ cha gả ép
Ngày đám cưới chưa xong. Mà bóng dáng cô dâu
Bỏ đi trốn vào rừng
Em đi tìm tình yêu hay đi chôn tình
Em đi tìm nguồn vui hay đi chôn em
Kìa sông sâu biển rộng ngoài ngàn trùng
Kìa non cao núi thẳm rừng mịt mùng
Em đi đâu đi chôn tình trái ngang hay mua thêm vào đắng cay
Chôn vùi ái ân hay đi quên nợ thế nhân
Sông dài núi cao hay đi qua vùng đất hoang
Sang đoài xuống đông hay đi lên rừng quên đời
Có trời không nắng đâu em. Có tình nào vui mãi đâu em
Làm hoa tươi rồi héo. Hợp để mà tan
Đường đời đi dài lắm em ơi. Còn chán chê buồn
Tình đã lỡ ta không lấy được nhau
Thôi đừng thương đừng tiếc. Đi để quên sầu tủi
Từ giã kiếp đơn côi. Một ánh mắt buông xuôi
Tìm xa lánh cuộc đời