Mối duyên ấy dở dang
Như phút giây đàn đã ngừng lúc tình ta
Khiến hai mái đầu xanh ôm nỗi đau buồn sống ly tan.
Cuộc đời và cay đắng riêng mang
Bao xót xa vẫn âm thầm nhớ năm xưa
Chuyện tình yêu hay vướng dang dở, khi lỡ yêu chi khóc than.
Đến khi biết người ơi
Đã trót sa vào mối duyên thắm mình yêu
Xót xa biết là bao, nàng đã âm thầm bước ra đi.
Đời nàng ôm cay đắng chia ly
Đi mãi đi không bao giờ quay về nữa
Khóc cho số phận, khóc cho chính mình, thương kiếp xuân xanh.