Bởi uống nước dòng sông mang tên Hương
Nên hơi thở em man mát hương trầm
Môi thanh tân em dịu dàng thưa dạ
Dẫu nghe quen anh vẫn cứ mơ thầm
Mây ngàn phương về dạo cố đô
Ngắm áo em bay mây cũng thẫn thờ
Nên chiều về Huế nhiều thương nhớ
Có dòng sông nằm như một đường tơ
Phố thì xưa em thì luôn mới
Như búp sen non thanh khiết giữa đời
Hồn tượng đá cũng biết lòng anh đã...
Sao nón cứ nghiêng môi chẳng mở lời
Huế và em nửa hư nửa thực
Quyến rủ anh vào xứ sở mộng mơ
Em và Huế thâm trầm không thể tưởng
Ơi con sóng ngầm xô lệch những hồn thơ...