Có lúc ta thấy bơ vơ
Ánh mắt ai đó hững hờ
Từng ngày dòng người thoáng qua
Bước trong vội vàng.
Cũng có những bóng dáng
Đi qua thấy nhau lạnh lùng
Rồi từng ngày dài khuất lấp
Ta biết đi về đâu.
Có lúc ta quá ngây thơ
Với những suy nghĩ dại khờ
Tưởng rằng những gì nhỏ nhoi sẽ không phai mờ
Chỉ có những ước muốn, cho ta tháng năm đợi chờ
Rằng một ngày sẽ thấy những cánh tay xin chào.
[ĐK:]
Cười lên đi nhé cho bình yên về trong trái tim
Cho khổ đau sẽ vơi đi nhiều
Dù bao mơ ước vẫn luôn cao xa
Thì cuộc sống luôn cần có nhau qua niềm đau.
Người hỡi chớ sống vội vàng vì từng phút giây lắm điều diệu kỳ
Đừng cố đóng băng trái tim tâm hồn
Đừng để yêu thương tình người xa cách
Và năm tháng khi đã đi qua không trở lại nữa đâu.