Tối qua tôi vừa uống say, sau phút giây ê chề đắng cay
Ngỡ vinh quang mà trắng tay, giờ đây lại mơ một vận may
Sáng nay mây mù kéo vây, thấy thân trôi như là bóng bay
Thời báo hôm nay viết gì hay, có tên tôi chưa hay là ai đấy?
Ngày còn bé vẫn ôm giữ trong lòng, những giấc mơ giống hoa hồng
Mê hoặc tôi vào nơi bóng tối gai chông
Rồi chỉ thấy những tia sáng tiêu điều, những đôi mắt khóc than nhiều
Không một ai nói tiếng yêu chiều
Nhớ khi năm học cấp hai, ngồi đoán tương lai sẽ giống ai
Vì ước mơ thôi có gì sai nên ai cũng mơ một tượng đài
Cũng bao năm dần lướt qua, lòng đã vơi đi nhiều thiết tha
Chẳng biết ba hoa với người ta, nên ước mơ tôi đêm về khâu vá
Chỉ còn những khao khát sắp phai mờ, những câu nói quá nghi ngờ
Bao giờ huy hoàng theo đến giống trong mơ?
Mệt nhoài đến lúc thân xác hoang tàn, những đau đớn đến vô vàn
Sao hào quang còn chưa chiếu sáng ngập tràn
*Hãy thôi buông những câu cay nghiệt, khi mà trắng đen sai đúng không biết phân biệt
Thôi đi, các người biết gì!