Chiếc áo bà ba trên giòng sông thăm thẳm
Thấp thoáng con xuồng bé nhỏ lướt mong manh
Nón lá đội nghiêng tóc dài con nước đổ
Hậu Giang ơi em vẫn đẹp ngàn đời
Nhớ chiếc xuồng xưa năm nào trên bến cũ
Thương lắm câu hò kêu gọi khách sang sông
Áo trắng xuồng đưa mắt cười em khẽ gọi
Người thương ơi em vẫn đợi chờ.
Đẹp quá quê hương hôm nay đẹp vô ngần
Về Sóc Trăng một ngày khai điệu lâm thôn
Đàn én chao nghiêng xôn xao mùa lúa nhiều
Về bến Ninh Kiều thấy chàng đợi người yêu
Em xinh tươi trong chiếc áo bà ba
Em đi mau kẻo trễ chuyến phà đêm
Qua bến Bắc Cần Thơ
Cũng những chàng trai coi thường con sóng dữ
Cũng những má hồng tóc dài chấm lưng thon
Đất nước mình đây dẫu xuồng ghe bé bỏng
Mà không thôi nhớ thương lên đầy vơi
Hậu Giang ơi! Nước xuôi xuôi một dòng
Dẫu qua đây một lần
Nói sao cho vừa lòng
Nói sao cho vừa thương
Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong
vui niềm vui ấm no cuộc sống
Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông
yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng
Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận
Ai đi Hậu Giang đến bắc Cần Thơ
Đi về Minh Hải hay đi về Kiên Giang
Đi về Sa Đéc hay là về An Giang
Miền Tây ơi! Vựa lúc miền nam hai mùa mưa nắng
Miền Tây ơi! Sông nước Cửu Long chín nhánh phù sa
Đất lành khắp chốn nở hoa vun bồi mạch sống mượt mà môi em
Vầng trăng lên theo bước chân đi
qua đường quê mấy nhịp cầu tre
Hàng cây xanh in bóng nghiêng che
quanh vườn ao đóm khuya lập lòe
Ai đi miền xa nhớ về quê nhà
Thăm con đường xưa bến cũ miền Tây.
Tiếng cười giọng nói trong có tình thân thương
câu hò câu hát nghe dạt dào quê