Liên Khúc: Chuyện Hoa Sim 2

Tác giả: Chưa Biết
Ngày xưa anh nói anh thương có em thôi không ai ngoài em nữa
Ngày xưa anh nói em như áng mây trôi theo anh về cuối trời
Muôn kiếp xây đời dựng lều hoa bên suối, sống cho nhau mà thôi
Những lúc sương chiều rơi và khi gió lơi
Rồi muà đông băng giá em không ngại gió cuốn.

Ngày xưa anh nói không mơ ước cao sang hay cung vàng gác tiá
Ngày xưa anh nói anh mơ có em thôi cho tim hoà tiếng đời
Đôi bóng chim trời quyện vào nhau bay mãi tới phương xa nào đây
Đón ánh sao tình yêu buồn vui có nhau
Để ngàn câu thương nhớ xanh thắm màu nhớ thương.

[ĐK:]
Thời gian đi qua bao muà trăng, khoác áo hoa rừng xanh
Anh theo lớp quân hành đi xây đắp thanh bình
Từng đêm chông sao nhắc tên anh, sao ơi sáng ngời thêm
Soi qua lòng đất mẹ lại buồn vui não nề.

Ngày xưa anh nói tuy xa cách đôi nơi nhưng hai người một lối
Ngày xưa anh nói em ơi có chia phôi mới biết tình lâu dài
Chìm biến tan rồi đẹp mùa vui xác pháo thắm tô trên thềm hoa
Những gió mưa buồn xưa chìm theo giấc mơ
Chọn đời cho thương nhớ muôn kiếp trọn nhớ thương.

[Mai Lỡ Hai Mình Xa Nhau]
Sáng Tác: Châu Kỳ

Nếu lỡ mai này cách biệt nhau
Còn ai kể nốt chuyện hôm nào
Còn ai dìu bước em đi phố
Và để ai lau ngấn lệ sầu.

Mai lỡ hai mình xa nhau
Đừng khóc cho mi hoen sầu
Ghi nhớ em chuyện buổi ban đầu
Đừng để tình ta phai tàn mau
Lời nguyền xin khắc sâu.

Mai nếu hai mình xa nhau
Từng bước em đêm ai dìu
Em khóc ai người dỗ nuông chiều
Và ai viết thư cho em yêu
Trong đêm buồn quạnh hiu?

Thương đôi mắt em buồn, thật buồn
Thương em tính mang nhiều tủi hờn
Và hay bắt anh đưa đi chơi
Trong những lần mưa đổ nhiều thật nhiều
Vì mùa mưa em yêu.

Mai nhé hai mình xa nhau
Tội lắm em anh thở dài
Đêm ngóng đêm mỏi mắt thư sầu
Kỷ niệm một đêm ta trót trao
Yêu nhau đừng phụ nhau.

[Đừng Nói Xa Nhau]
Sáng Tác: Châu Kỳ; Hồ Đình Phương

Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ
Đừng nói xa nhau cho mắt lệ hoen mờ
Lời thiết tha qua tâm tư tròn mộng tròn mơ
Vết tình khắc lên môi đưa mấy tuổi yêu vẫn chờ.

Mình đã đi chung trên con đường dang dở
Mình đã gieo neo nghe chóp bể mưa nguồn
Màu áo xưa em đan cho người nặng hành trang
Có bạc trắng với phong sương vẫn còn đậm tình thương.

Đời hay nói rằng yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được, được người yêu
Cho rất nhiều nhưng nhận chẳng có bao nhiêu
Người ta phụ hoặc thờ ơ chẳng biết.

Chỉ có đôi ta không bao giờ ly biệt
Chỉ có đôi ta tha thiết mộng ban đầu
Đừng khóc cho tương lai mai thuyền ngược về đâu
Với một tiếng tin yêu nhau, mối tình đẹp ngàn sau.

[Cõi Nhớ]
Sáng Tác: Song Trà

Ngày đó lâu rồi hai đứa mình yêu nhau
Mộng ước dài lâu ta sẽ chung nhịp cầu
Đuổi ong bắt bướm bên góc cạnh cầu ao
Tình yêu lắng sâu đã đi vào cõi nhớ.

Thuở ấy chúng mình hay ngắm nhìn trăng lên
Sưởi ấm lòng nhau qua những câu chuyện tình
Lời ru bến nước ai hát điệu hò khoan
Tình ơi dở dang như lỡ một cung đàn.

[ĐK:]
Ôi chuyện xưa qua rồi
Chuyện xưa qua rồi còn in trong đời
Bây giờ cũng thế thôi mình ta lẻ loi
Duyên kiếp và cuộc đời
Tìm quên để vui người ơi người ơi!.

Ngày đó xa rồi nay chỉ là mơ thôi
Đừng nhắc làm chi đau xót tim một người
Đành ôm nỗi tiếc cho số phận nhỏ nhoi
Tình yêu đã phai như giấc mộng đêm dài.

[Từ Đó Em Buồn]
Sáng Tác: Trần Thiện Thanh

Từ biệt nhau đi giữa mùa trăng xẻ đôi, lúc tình mới thành lời
Trông nhau lần cuối, nước mắt tuôn mặn môi, nước mắt chia đôi đời
Bóng anh khuất sau đồi, lúc mây tím giăng trời
Lúc giông tố tơi bời, lúc đường đời ngăn đôi
Tình mình chia phôi để một người sầu lên môi
Nên từ đó em buồn.

Tạ từ anh hứa đến trọn hai mùa Xuân sẽ về nối lời thề
Xuân qua hè tới, thấm thoát đã mười đông không tin thư đưa về
Nhớ anh, nhớ vô vàng, nhớ anh nhớ muôn ngàn
Nhớ anh đã bao lần mắt nhoè lệ đêm mơ
Lệ nhoà đêm mơ, mong đợi người về lau khô
Nên từ đó em buồn.

[ĐK:]
Từ đó đâu còn nữa, đêm hẹn xưa tha thiết gọi tên nhau
Từ đó đâu còn nữa, trăng ngày xưa lưu luyến soi đôi đầu
Gương xưa còn đó nhưng bóng hình nào thấy đâu
Áo xưa còn đó nhưng mùi hương phai nhạt rồi
Từ đó, nghe trong lòng, nghe trong lòng mưa gió từng đêm .

Vào một đêm sương có người trai hồi hương, báo một tin thật buồn
Tin anh gục chết giữa chốn nông trường xa cho tơ duyên bẽ bàng
Phút giây cuối trong đời, vẫn không nói nên lời
Vẫn xa cách phương trời, uất hờn nghẹn tim côi
Một đời ngăn đôi nhưng tình đầu làm sao vơi
Nên từ đó em buồn! Nên từ đó em buồn.

[Chuyến Tàu Hoàng Hôn]
Sáng Tác: Minh Kỳ; Hoài Linh

Chiều nào, tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta
Muốn không gian ngừng tan, níu đôi chân thời gian
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài
Trước khi phân kỳ, ước sao cho tàu đừng đi.

[ĐK:]
Xe lăn trong đêm khuất xa dần biết đâu tìm
Mưa thu bay bay thất se lòng ướt vai mềm
Hoàng hôn dần xuống
Mà ai còn đứng im trong chiều sương xuống.

Tâm tư cô đơn trách con tàu nỡ sao đành
Đem yêu thương đi đến nơi nào cách đôi tình
Đường bao nhịp nối, tình trăm nghìn mối
Hướng theo một bóng người.

Tà dương khuất trong sương là mỗi lần ngóng chờ
Nhìn theo phía chân mây, đợi chuyến xe xưa về chưa
Có hay chăng người ơi, chốn xa xôi chàng trai
Còn đem yêu thương rắc lên muôn vạn oán hờn
Nếu mai đây về, cũng trên chuyến tàu hoàng hôn.

[Đêm Buồn Tỉnh Lẻ]
Sáng Tác: Tú Nhi; Bằng Giang

1. Ðã lâu rồi đôi lứa cách đôi nơi
Tơ duyên xưa còn hay mất
Mái trường ơi em tôi còn học nữa
Hay ra đi từ độ nào.

Ngày xưa đó ta hay đón dìu nhau
Đi trên con đường lẻ loi
Mấy năm qua rồi em tôi không gặp nữa
Bao yêu thương và nhớ
Anh xin chép nên thơ vào những đêm buồn.

[ĐK:]
Mưa mưa rơi từng đêm
Mưa triền miên trên đồn khuya
Lòng ai thương nhớ vô biên
Anh ra đi ngày đó
Ta nhìn nhau mắt hoen sầu
Không nói nên câu giã từ.

Mong anh mong làm sao
Cho tình ta không nhạt phai
Theo năm tháng thoáng qua mau
Yêu, yêu em nhiều lắm
Nhưng tình ta vẫn không thành
Khi núi sông còn điêu linh.

2. Ở phương này vui kiếp sống chinh nhân
Nhưng không quên dệt mơ ước
Ước ngày nao quê hương tàn chinh chiến
Cho tơ duyên đượm thắm màu.

Và phương đó em ơi có gì vui
Xin biên thư về cho anh
Nhớ thương vơi đầy, đêm nay trên đồn vắng
Thương em anh thương nhiều lắm
Em ơi biết cho chăng, tỉnh lẻ đêm buồn.

[Đường Về Quê Hương]
Sáng Tác: Lam Phương

Đến bao giờ trở về Việt Nam
Thăm đồng lúa vàng, thăm con đò chiều hoang
Đường mòn quanh co ôm chân hàng tre thắm
Nghe gió chiều nhẹ đưa.

Đến bao giờ ta được nhìn ta
Ta được nhìn ta trong niềm vui phố xưa
Cô em đôi mắt ướt mang sầu chia ly
Ra mừng đón anh về.

[ĐK:]
Quê hương ơi, Việt Nam nước tôi
Tôi mong ngày về từng phút người ơi
Quê hương tôi nằm cạnh biển khơi
Cho tôi tiếng khóc từ khi ra đời.

Bây giờ mình đã đôi nơi
Bây giờ buồn lắm người ơi
Thương cho ai chờ mong héo hắt
Nhắc qua để rồi đêm xuống ngậm ngùi.

Mấy năm rồi tưởng chừng ngày qua
Đêm nằm nhớ nhà, nhớ thương từng bạn xa
Bạn vào rừng sâu, hay ra vùng sỏi đá
Thương tiếc một thời qua.

Nếu mai này muôn lòng nở hoa
Ta lìa đất mới trong niềm vui chứa chan
Quê hương yêu dấu với con đường thênh thang
Tưng bừng đón ta về.
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Đại Q Nguyễn
Bài này đã được xem 1232 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4