[Mùa Đông Của Anh]
Ngày nào anh yêu em
Anh đã quen trong cay đắng tuyệt vời
Ngày nào anh yêu em
Anh đã say với trời hạnh phúc mới.
Em ơi, Đông lại về từ trăm năm lạnh giá
Tim anh như ngừng thở, từ sau ân tình đó
Em nghe chăng? Mùa đông, mùa đông.
Ngày nào ta xa nhau
Anh bước sâu trong vùng tối nhạt nhoà
Từng mùa đông theo qua
Anh đã quen với đỉnh đời băng giá.
Xưa hôn em một lần, rồi đau thương tràn lấp
Anh yêu em một ngày, rồi xa em trọn kiếp
Nên anh yêu mùa Đông, nên anh yêu mùa Đông
Ôi mùa đông của anh.
[Trên Đỉnh Mùa Đông]
Ôi, những câu chuyện lòng
Làm thơm ngát thêm tuổi hồng
Em ơi, yêu đi yêu đi
Trên đỉnh yêu đương, gió toả thêm hương.
Ôi, những câu chuyện lòng
Từ lâu vẫn như mùa đông
Em ơi, yêu đi yêu đi
Nếm thử thương đau
Khi hạnh phúc qua mau.
[Tình Chết Theo Mùa Đông]
Chiều buồn ngồi một mình
Nhìn mây trôi mênh mang
Nhìn đôi chim lang thang, lang thang.
Thà rằng người đừng về
Cho nuối tiếc thêm dâng cao
Để cho tình chết theo mùa đông năm nao.
[Đêm Đông]
Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống
Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời
Cùng mây xám về ngang lưng trời.
Thời gian như ngừng trong tê tái
Cây trút lá cuốn theo chiều mây
Mưa giăng mắc nhớ nhung, tiêu điều
Sương thướt tha bay, ôi đìu hiu.
Đêm đông, ôi ta nhớ nhung, đường về xa xa
Đêm đông, ta mơ giấc mơ gia đình yêu đương
Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương
Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà.