Đêm, lạnh lùng riêng mình em ngồi đây vẩn vơ buồn tênh
Và lặng câm tìm trong u tối, giấc mơ tình xưa quá êm đềm
Nỗi đau dường như đã có tên.
Ôi hẹn hò xưa còn không, đời trôi có ai chờ mong
Gặp lại anh mà sao em thấy, mất nhau dù cho vẫn chung lòng
Có nhau mà đêm giá buốt gió đông.
Cô đơn ngắm đêm dần trôi,
tìm quên trong nước mắt riêng mình thôi,
rồi mai sớm em gượng cười với ai bên đời
Khi em hát cho đời vui,
là con tim vỡ nát trong trò chơi,
mà môi vẫn tươi nụ cười... vẩn vơ thôi.
Ước mong giữa đêm dài,
linh hồn cao vút bay
thoát ra xác thân này
...đang rã rời...