Nhà em dưới rặng trâm bầu có con sông nhỏ có cầu bắt qua
cầu tre lắc lẻo khó đi thương ai áo lụa thường đi qua cầu
Rồi từ khi hai đứa thương nhau dắt nhau ra tới bên cầu ngắm trăng
dưới trăng ta hứa nhau rằng dẫu cho sông cạn dù cho đá mòn
thương nhau chín đợi mười chờ thương nhau đến tóc bạc màu vẫn thương
thương nhau ta đón nhau về bằng xuồng nho nhỏ và buồng cau xanh
bên nhau dưới túp lều tranh vui cùng con trẻ duyên lành trăm năm