Tôi, thân trai bao năm *** trường
Lỡ dính ải mỹ nhân nên giờ lầm đường
Phụ nữ, loài sinh vật không tầm thường
Hào khí của tôi ngày nào giờ thì chui rút ở dưới gầm giường
Ngồi xuống đây Kể nghe nè
Để tích cóp kinh nghiệm về sau khỏi e dè
Nhưng phải bí mật Cái này nhắc trước
Không thì cuộc đời tôi như bỏ lại quay vào ô mất lượt
Cứ mỗi sáng thức dậy, lại lèm bèm bên tai
Dường như lời cô thốt ra chẳng bao giờ là sai
Chỉ Đông chỉ Tây chỉ Nam tôi luôn theo ý cô
Dường như tôi chiều cô quá, nên cô hư phải không?
Dù nghèo khó hay có sang giàu, đều bị hành quanh năm
Tiền nong cứ mỗi tháng lương, chỉ được giữ lại vài trăm
Đàn ông ở trên đời, phải bình được cả giang sơn
Giờ đây như con cún con, chỉ nghe lời không được hơn
Đi với ai cũng phải khai báo ngay
Cà kê với bạn và: "Anh lại đi đâu đấy?"
Về ngay với bà còn không ra khỏi nhà
Đời tui sao khổ tâm khi có ngay con vợ hâm
Nhà thì phải có nóc!
Ừ thì nhà thì phải có nóc!
Vợ đừng làm anh khóc
Anh hứa ngoan anh sẽ vâng lời
Nhà thì phải có nóc!
Ừ thì nhà thì phải có nóc !
Còn một bầy nheo nhóc
Anh hứa anh lo cho em cả cuộc đời
Ủa? Biết mấy giờ rồi hông?
Năn nỉ xin đi bao lâu mà giờ để tui ngồi trông
Chuyện nhà thì chất đống, bát chưa rửa xong
Tự ông tạo ra khói hỏi sao có lửa không?
Hay là ông chọn cái chết?
Cho ông lết luôn
Đừng có để tui nóng là nước mắt ông hết tuôn
Cho nhịn đói ông mới sợ
Chả nơi đâu êm ấm bằng việc về nhà với vợ, hiểu chưa?
Một câu là vợ định cả giang sơn
Muốn đi đâu phải nói, đợi con vợ nó ban ơn
Kiếp trước hổng biết mắc nợ gì á trời
Kiếp này trả như trâu, vậy là vợ quá lời
Tuổi trẻ chưa có trải cái sự đời
Ai nói lấy vợ sướng, giờ không *** mà cự lời
Không phải chất hóa học, nên anh đâu *** phản ứng
Vì em là bà nội, anh chỉ biết dạ vâng