Đưa em đi nhé, thiên đường của hai đứa mình
Đưa em qua những cánh đồng nơi thảo nguyên ươm nắng
Chỉ hai đứa mình, chỉ hai ước nguyện trở về với nhau
Đưa em theo với em cần bờ vai anh rất rộng
Đưa em theo với một lần dù là trong giấc mơ
Ngày đang rất vội, ngày đang rất vô tình thôi
Hỡi đêm đừng trôi mãi
Giữ lại em
Giữ em cho lần tái sinh cuối cùng
Giữ em cho một giấc mơ
Nếu linh hồn đã đánh mất
Xác thân xa lìa
Tình mang máu nuôi tim hồng
Trong vườn đêm lạnh
Có ánh sao nào bằng mắt anh
Giấc mơ không thành
Mất anh không đành
Có anh em chẳng tiếc thân
Nếu em phải sống lần nữa, vắng anh bên đời
Làm sao thứ tha cho mình
Cho em ở trong anh
Từng giác quan thuộc về anh
Vì anh sẽ giữ cho em ấm lại
Vì anh sẽ nói thêm anh yêu em trăm lần nữa
Chẳng rời xa đâu anh không yên lòng
Cho dù giây phút hay xa ngàn năm gió anh cũng chẳng buông tay
Vì anh sinh ra là để yêu em
Vì anh có chết cũng chỉ là yêu em không đổi rời
Chẳng cần lời hứa, chẳng cần câu thề
Chỉ cần em sống trong cuộc đời ngăn nắp anh đã xếp tặng em
Cần thì mình tự sát cùng nhau
Mặc bầu trời nhiều nắng, nhiều mưa
Cần thì mình chỉ sống vì nhau
Chẳng cần gì phải biết ta cần gì
Dù anh không hứa, nhưng anh vẫn giữ lời
Rằng anh sẽ nói mãi anh yêu em trăm lần nữa
Về sau tóc trắng, tim anh vẫn hồng
Ai không cần anh nữa nhưng anh thì vẫn thế yêu em yêu em