Chiều buông thiết tha mơ màng, đàn ai tiếng nhạc sầu thiên
Người đi nơi ấy xa xăm, bỏ ánh trăng thanh ngày nao trên bến cùng ai
Hẹn mùa lúa sao chung bước qua cầu đẹp mối duyên đầu tình ta muôn thuở xanh hào.
[ĐK:]
Giờ người đi tiếng ca não lòng vần trăng cũng lặng thầm trôi
Còn đâu câu hát hôm nao theo gió bay mau người đi quên mất đời nhau
Dòng sông sẽ chia bao dòng, anh đã thay lòng để em về lạnh giá chiều đông
Người đi quên ánh trăng xưa, quên luống rau thơm, quên những chiều thường hay đón đưa
Mình trao thiết tha bao lòng giờ anh bến đó để chiều nay mắt lệ tuông dòng
Người ơi sao nỡ quên mau gian dối chi nhau cho cung đàn chiều thương xót đau
Vần trăng lẽ loi đêm sầu tình ta muôn thuở kể từ đây cách biệt hai miền