Ngày con đi học
Mẹ đưa đến trường cách xa nhà hai ba cây số
Cầu ván bắc ngang sông
Những khi mưa dầm cầu lắc lư sao ngại ngùng.
Hai mẹ con bên nhau dìu bước
Đường làng chân ướt mẹ ngã trên đê
Xót xa trong lòng con đứng nhìn mắt cay cay
Cặp sách trên tay và này chiếc áo tơi
Tay nào con đỡ mẹ mẹ ơi.
Những khuya khi gà vừa gáy m
Mẹ thức dậy nấu miếng cơm dưa
Cho trẻ thơ mang theo đi học
Dù đời gian lao nhưng mẹ nào có tiếng than.
Rồi một đêm hoang lạnh
Mẹ yêu đã về chốn an nhàn an vui miên viễn
Đời trống vắng vô biên
Những khi mưa buồn lòng xốn xang thương mẹ hiền.
Khung hình mẹ đơn sơ mờ tối
Bàn thờ nhang khói lạnh lẽo chơ vơ
Nhớ thương mẹ hiền đã vĩnh biệt cõi nhân gian
Ngày tháng đong đưa cuộc đời vẫn gió mưa
Ơn mẹ con đáp đền rồi chưa.