Người yêu hỡi..nước mắt không thể nào xoá nhoà
Những nỗi niềm từ lâu anh đã chôn dấu
Đặt bàn tay..ấm áp lên con tim yếu mềm
Anh thấy mình lạc lõng .. giữa những cô đơn.
Xoè bàn tay...anh đếm yêu thương của chính mình
Chẳng thể nào ngừng yêu em đến thế
Dầu biết trước yêu thương bây giờ đã khác rồi
Yêu một người có dễ quên được đâu.
[ĐK:]
Phải làm sao để anh có thể
Ở bên em yêu em mãi mãi
Những lúc buồn...những khi vui luôn có em kề bên
Phải yêu em nhiều hơn bao nhiêu thì lòng em hiểu được
Yêu em nhiều hơn cả bản thân mình.