Mười đoá sen thơm quê mình đồng lộc
Hoá thân thành huyền thoại ngã ba
Đi ra đi vô nơi mô nõ biết, mười chị
Sống quên mình, tháng năm lại trọn tình với quê
Có phải còn vươn vấn riêng tư còn vươn vấn và còn nhiềut tâm sự
tâm sự
Nên nắng gió quê mình cứ cười cứ reo
Em gửi lược gương đây bồ kết đây, bến sông xưa còn đợi
Về mà tắm gội cho mướt tóc thơm
Mà ngắm dung nhan mãi mãi
Tuổi thanh xuân dẫu hy sinh mà bất tử
Đến quê mình trang sữ còn ghi haha
Ơi dòng la, dòng la.Ơi ngọn núi hồng lĩnh
Ru ai ru ai mà ngọt, thương ai thương ai mà cứ rưng rưng.
Ơi hà tĩnh, hà tĩnh. Trong điệu hát thật thương
Thông xanh reo ca đồng lộc. sen thơm sen thơm
Mười đoá sen thơm...Sen thơm, mươi đoá sen thơm