Có chiếc lá bay ngược chiều gió
Buồn như em và xao xác như em
Có nước mắt lăn dài trên môi
Một trời yêu vụng dại giữ trong tim
Vì người ơi chuyện tình yêu đâu dễ nói ra bằng lời
Vì chữ duyên nên em đừng tiếc nuối
Anh muốn nước mắt người thôi
Thôi đừng rơi
Và nào đâu ai lại muốn vứt bỏ yêu thương
Mình gìn giữ sau bao nhiêu chặng đường
Mưa cũng sẽ tạnh sớm thôi
Mây đã tan rồi
[ĐK:]
Nhành hoa đó đã úa rồi
Mà sao em còn giữ mãi
Tình yêu đó đâu thể
Xanh lại lần thứ hai
Bàn tay em
Không ôm nổi muộn phiền
Em đừng buồn
Em xứng đáng được bình yên
Người đi mang mối duyên lành
Còn em đứng lại
Đôi mi long lanh giọt buồn