Trên cành phượng thắm ve sầu râm ran, mọi người ngồi quanh trầm tư ngao ngán
Ngậm ngùi suy nghĩ miên man sợ sẽ mãi sau phai tàn, bởi vì hết hợp lại tan
Thâm tình bằng hữu mong rằng không quên, dù phải rời xa người thân yêu mến,
Nghẹn ngào giấy phút ly bôi tà áo thư sinh qua rồi lòng luôn xao xuyến bồi hồi
[ĐK:]
Ngày nao cùng nhau chăm chỉ miệt mài thích bàn đến chuyện tương lai bọn mình bao năm thân ái
Còn đâu êm đềm thơ mộng hồn nhiên
Não nề cho tuổi hoa niên
Hè ơi! sao quá ưu phiền
Nay lần gặp cuối đôi lời chia tay, lặng nhìn trường xưa càng thêm tê tái
Bạn bè trăm ngã muôn nơi mọi đứa bôn ba phương trời từ nay nhung nhớ ngàn đời