[Bài Không tên Số 2]
Lòng người như lá úa, trong cơn mê chiều
Nhiều cơn gió cuốn, xoay xoay trong hồn
Và cơn mê này, vẫn còn đây.
Chiều về không buông nắng, cho mây âm thầm
Một mình trong chiều vắng, nhớ đôi môi mềm
Ngày nào ân cần, trao thân.
Tìm trong tháng ngày buồn
Ðôi mắt nào khô, đường tim chơ vơ
Ðến cho nhau lời nói, trên đời nào yêu người.
Kỷ niệm xưa đã chết, cơn mê đã chiều
Tình yêu đã hết, xót xa đã nhiều
Ðời thôi sẽ còn mai sau.
Thôi em đừng xót thương, rồi ngày tháng phai đi
Thôi cuộc tình đó tan rồi
Không còn gì nữa, tiếc mà chi.
Ðời một người con gái, ước mơ đã nhiều
Ðời cho không được mấy, đến khi lỡ làng
Chỉ còn mối tình mang theo.
Xin một lần siết tay nhau, một lần cuối cho nhau
Xin một lần vẫy tay chào
Thôi dòng đời đó, cuốn người theo.
[Bài Không Tên Cuối Cùng]
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói
Nói ra nhiều cũng vậy thôi
Ôi đớn đau đã nhiều rồi
Một lời thêm càng buồn thêm
Còn hứa gì?
Biết bao lần em đã hứa
Hứa cho nhiều rồi lại quên
Anh biết tin ai bây giờ
Ngày còn đây người còn đây
Cuộc sống nào chờ.
Này em hỡi
Con đường em đi đó
Con đường em theo đó
Sẽ đưa em sang đâu
Mưa bên chồng, có làm em khóc, có làm em nhớ
Những khi mình mặn nồng.
Này em hỡi
Con đường em đi đó
Con đường em theo đó
Đúng hay sao em
Xa nhau rồi
Thiên đường thôi lỡ
Cho thần tiên chắp cánh
Xót đau người tình si.
Suốt con đường ai dìu lối
Hãy yêu nhiều người em tôi
Xin gửi em một lời chào
Một lời thương, một lời yêu
Lần cuối cùng.