[Xin Thời Gian Qua Mau]
1. Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi ngoài kia bão tố đầy trời.
Từng cánh lá cuốn gió
Rơi vào lòng đêm thâu
Thương thầm mối tình ngâu.
Ngày về ôi xa quá
Cánh nhạn còn miệt mài
Trong nắng hồng mê say.
Lạc bầy chim chíu chít
Hai phương trời cách biệt
Đêm chờ và đêm mong.
[ĐK:]
Ta đã quen, quen từng hơi thở
Quen tiếng cười và sóng mắt đưa tin
Tám mùa đông cây rừng khô trụi lá
Chưa bao giờ một phút sống xa nhau.
Thương những đêm trăng tà soi xóm vắng
Đưa em về, anh viết thành bài ca
Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ
Hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa.
2. Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi tình xuân đã úa bụi đời.
Nhiều lúc muốn trách móc
Hay giận hờn vu vơ
Chỉ làm phí ngày thơ.
Dù rằng sau mưa bão
Gió hiền hoà lại về
Vẫn thấy lòng hoang vu.
Cuộc đời là hư vô
Bôn ba chi xứ người
Khi mình còn đôi tay.
[Hai Mùa Mưa]
Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm tôi
Tình xưa bạn cũ gặp nhau đêm ấy mưa rơi
Tách cà phê ấm môi
Mình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồi.
Này cây phượng vĩ bên đường che nắng ban trưa
Này con đường dẫn vào sân ga tắm trăng mưa
Mái trường ngày ấu thơ
Và nay căn nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mưa.
[ĐK:]
Hai đứa vui
Chưa vơi tâm sự hôm sau anh lên đường
Tôi tiễn anh
Như bao anh hùng hiên ngang ra sa trường.
Vì yêu quê hương anh lặng lẽ bước chân đi
Vì thường non sông tôi gạt nước mắt phân ly
Từng cơn mưa vẫn rơi não nề
Anh nói một năm nữa anh về.
Mùa mưa lại đến tôi mừng vui đón tin anh
Đèn khuya một bóng nhìn mưa rơi suốt năm canh
Nghĩ rằng tôi vắng anh
Vì nghiệp trai còn đi giữ quê hương cho chúng mình.
Nhiều khi chờ sáng nghe lòng nao nức canh thâu
Đường ga nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu
Tiếng còi đêm lướt mau
Đoàn tàu đi về mãi mà bạn thân tôi nơi đâu?.