Giọt nước mắt bình minh
Sớt đọng trên nụ hồng
Dấu tích một đêm say
Mơ người trăng thuở nào.
Yêu dấu xa tầm tay
Ta Trương Chi dại Khờ
Trộm yêu Mỵ Nương kia
Một lần nghe tan vỡ
Mắt ướt đẫm ngàn sao
Vết thương hằn vào tim.
Em kiêu sa rạng ngời gót hài
Em vô tâm nào có hay một người
Nổi niềm riêng dấu kín trong tim sầu
Tình riêng ấy biết nói cùng cỏ cây.
Yêu dấu có nhạt phai
Tháng ngày trôi lạnh lùng
Nắng tắt vàng bên song
Nghe chiều lên dây sầu.
Giữ lấy một vầng trăng
Ta u mê một đời
Chỉ riêng một lần thôi
Và rồi thôi gục chết
Nước mắt có gần nhau
Đến với ngàn đời sau.