Người về như ánh nắng
Như lá bay
Thời gian phôi pha
Nhìn mây bay bay
Không chờ mong.
Ngày mưa năm ấy
Nghe tiếng mưa đêm xưa
Trong lòng ta
Đừng ước điều đã qua
Buồn cháy người với ta
Thổn thức tim mong manh.
Vì đâu biết hỏi ai
Người có cô đơn
Người có khóc chia ly
Nước mắt là đời nhau
Mặn chát nỗi buồn đau
Ngày mai không còn ngày mai.
Đừng nói chuyện ngày mai
Ta về đây lạc lõng mơ hồ
Đường xưa phố cũ
Đâu khúc hát năm xưa
Đàn rơi trong hư không
Lá thu bay rơi rơi về đâu.
Rồi đất trời xanh xanh
Thấy lệ mình tuôn rơi
Rồi ta sẽ ra đi
Cho nỗi buồn tàn phai.