Em không cần xem dĩ vãng của anh, mà chỉ cần cho hai đứa suốt đời thương nhau
Vì cuộc đời gò bó thương đau, vì tình đầu quầng mắt thâm sâu
Thà đừng đến để chẳng biết cho không buồn lâu
Không tại ai, không tại ai làm lỡ duyên ai
Trời xui khiến mình gặp nhau, rồi lại đem mỗi người một đời
Duyên phận mình, duyên phận mình buồn quá anh ơi
Sầu chưa nguôi, buồn đã tới, tình nào xa tránh sao lệ nhòa
Anh ơi, hai đứa mình, hai đứa mình nào lỡ yêu nhau
Đã từ lâu mình yêu dấu, có ngờ đâu trời đã thấu
Và hẹn rằng, và hẹn rằng cuộc tình hai đứa
Sẽ muôn đời đẹp tựa bài thơ
Nên em không cần xem dĩ vãng của anh, mà chỉ cần cho hai đứa mình suốt đời yêu nhau
Vì cuộc đời gò bó thương đau, vì tình đầu lạc mất duyên nhau
Đời con gái nhiều oan trái, khiến duyên lạc phai
Duyên phận mình, duyên phận mình tựa giấc chiêm bao
Bừng con mắt buồn hiu hắt, dịp may chưa đến một lần nào
Duyên phận mình, duyên phận mình buồn quá anh ơi
Mình không nói nào ai biết, tình nào xa tránh sao lệ sầu