Người Ra Vùng Hoả Tuyến

Tác giả: Song Ngọc
Cơn gió nào đưa mình gặp nhau đây
Tay trong bàn tay trăng rừng ngủ say
Tôi anh đời lính chiến xa nhà
Gần nhau được có mấy lúc xa rồi
Như gió thoảng mây trôi.

Anh nói gì cho cạn niềm ưu tư
Riêng tôi từ khi quê mẹ lửa binh
Thư sinh từ giã bước đăng trình
Ngày đi dù có nuối tiếc hay buồn
Nhưng rồi lại quen.

Còn tôi chuyện ngày xưa đó
Đêm cuối cùng giã từ người yêu đi
Nàng khóc nghẹn ngào không nói
Tôi mỉm cười nhìn xa xa lắm
Vì đất nước còn điêu linh khói lửa
Thì chớ trách người đi không hẹn về
Tình yêu tạm quên
Chuyện xưa nhớ hoài
Chuyện đêm nay chúng mình
Trong chuyến đi hành quân.

Đêm chiến trường tôi bạn ngồi bên nhau
Mai thôi hành quân chim trời lại xa
Anh ra miền hoả tuyến xa vời
Còn tôi về nới cuối gió chân trời
Thương phút này bên nhau.

Mai dẫu rằng đôi mình còn đôi nơi
Xin anh đừng quên kỷ niệm buồn vui
Mang theo về dốc núi lưng đồi
Để hôm nao ngày đất nước thanh bình
Ta lại gặp nhau.
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Bằng Lăng Tím
Bài này đã được xem 923 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4