Liên Khúc: Chuyện Hoa Sim 1

Tác giả: Chưa Biết
[Chuyện Hoa Sim]

1. Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím
Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim
Có người con gái xuân vời vợi
Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi.

Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím
Chiều chiều lên những đồi hoa sim
Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt
Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm.

[ĐK:]
Ôi lấy chồng chiến binh
Lấy chồng thời chiến chinh mấy người đi trở lại
Sợ khi mình đi mãi sợ khi mình không về
Thì thương người vợ bé bỏng chiều quê.

Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người em nhỏ hậu phương
Mà chết người em gái tôi thương.

2. Đời tôi là chiến binh rừng núi
Thường ngày qua những đồi hoa sim
Thấy cành sim chín thương vô bờ
Tiếc người em gái không còn nữa.

Tại sao nàng vẫn yêu màu tím
Màu buồn tan tác phải không em
Để chiều sim tím hoang biền biệt
Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.

[Chuyện Giàn Thiên Lý 2]

Đã nhiều năm qua rồi
Tôi là người lính chiến
Quên thân mình giữ làng quê.

Những chiều dừng hành quân
Thương về người em gái
Chờ mãi tôi chưa lần về.

Nàng yêu loài hoa, tên là thiên lý
Nên lấy phải chồng đi xa
Nhớ trước hiên nhà tranh
Có giàn hoa màu trắng
Em cười nói xinh xinh.

Đêm nay bước chân tôi trở lại làng xưa
Sao lấp lánh trên sông lành lạnh về khuya
Nhìn phía bên kia bờ, đó làng tôi mờ
Mờ tựa như cánh đồng ma.

Sau bao nhớ nhung mong gặp lại người thương
Nhưng khói súng bay bay mịt mù quê hương
Chẳng biết em bây giờ có còn ôm mẹ già
Ủi an như ngày xưa.

[Chuyện Hoa Tigon]

Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng biết buồn
Nhuộm ánh trăng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu thương.

Người ấy thướng hay vuốt tóc tôi
Thở dài khi thấy tôi hay cười
Bảo rằng hoa dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng thế thôi.

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Từ mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi.

[ĐK:]
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời hỡi người ấy có buồn không
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai tựa màu hồng.

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Từ mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi.

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời hỡi người ấy có buồn không
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai tựa máu hồng.

[Chuyện Tình Lan Và Điệp]

Tôi kể người nghe đời Lan và Điệp
Một chuyện tình cay đắng
Lúc tuổi còn thơ tôi vẫn thường mộng mơ
Đem viết thành bài ca.

Thuở ấy Điệp vui như bướm trắng, say đắm bên Lan
Lan như bông hoa ngàn, thương yêu vô vàn
Nguyện thề non nước sẽ không hề lìa tan.

Chuông đổ chùa xa, chiều tan trường về
Điệp cùng Lan chung bước
Cuối nẻo đường đi, đôi bóng hẹn mùa thi
Lan khóc đợi người đi.

Lần cuối gặp nhau Lan khẽ nói
Thương mãi nghe anh em yêu anh chân tình
Nếu duyên không thành
Điệp ơi Lan cắt tóc quên đời vì anh.

[ĐK:]
Nhưng ai có ngờ
Lời xưa đã chứng minh khi đời tan vỡ
Lan đau buồn quá
Khi hay Điệp đã xây mộng gia đình.

Ai nào biết cho ai
Đời quá chua cay duyên đành lỡ vì ai
Bao nhiêu niềm vui
Cũng vùi chôn từ đây, vùi chôn từ đây.

Lỡ một cung đàn, phải chăng tình đời
Là vòng dây oan trái
Nếu vì tình yêu Lan có tội gì đâu
Sao vướng vào sầu đau.

Nàng sống mà tim như đã chết
Duyên bóng cô đơn đôi môi xinh phai tàn
Thương thay cho nàng
Buồn xa nhân thế náu thân cửa từ bi.

[Chuyện Người Con Gái Ao Sen]

Nhà nàng bên kia sông có trúc xinh đầu ngõ
Có ao xinh trồng sen trắng sen hồng
Nhà tôi bên này sông, gần trường học
Hai đứa sớm chiều nàng đi về tôi đón đưa.

Nhà nàng qua đò ngang, có bến sông ngập nắng
Có cây đa rợp che mát vai nàng
Một ngày kia làng tôi, đang sống đời yên vui
Giặc tràn qua sông khói lửa mù khơi

[ĐK:]
Rồi tôi vào quân đội gian khổ ngập chiến trường
Tình yêu đành chia phôi ôi nhớ người mình thương
Hành quân về xóm nhỏ hoa hồng mới nở
Tưởng hoa sen lúc xưa, buồn giăng kín chiều mưa.

Từ ngày xa dòng sông lâu lắm chưa về phép
Nhớ môi em đẹp như cánh sen hồng
Rồi một hôm về thăm, mong có nàng ra đón
Áo trận sờn vai lòng vui chứa chan.

Nào ngờ khi qua sông, ao vắng sen tàn úa
Mới hay tin người yêu đã theo chồng!
Tình đầu như là không, tôi đứng buồn mênh mông
Nhìn chiều sương vây kín cả dòng sông.

[Chuyện Giàn Thiên Lý]

Tôi đứng bên nầy sông, bên kia vùng lửa khói
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến
Từng luỹ tre muộn phiền
Tôi có người vợ ngoan đẹp như trăng mười sáu
Cưới rồi đành xa nhau.

Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng
Má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non
Ai ra đi mà không từng bịn rịn
Xa người yêu mà dễ mấy ai vui.

Em nhìn theo bằng nước mắt chia phôi
Tôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ.

Này anh lính chiến, người bạn pháo binh
Mẹ tôi tóc sương từng đêm nghe đạn pháo rơi thật buồn
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôi
Nhà tôi ở cuối chân đồi
Có giàn thiên lý, có người tôi thương.

[Chuyện Tình Hoa Trắng]

Lâu quá không về thăm xóm Đạo
Từ ngày binh lửa cháy quê hương
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường.

Từ lúc giặc tràn qua xóm Đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím cành hoa trắng
Giữ cả trường xưa nóc giáo đường.

Giặc chiếm lầu chuông xây ổ súng
Súng gầm vang đổ gạch nhà thờ
Anh gom gạch nát xây tường cũ
Chiếm lại lầu chuông nóc giáo đường.

Nhưng rồi người trai anh hùng ấy
Đã chết hiên ngang dưới bóng cờ
Chuông đổ ban chiều hồi vĩnh biệt
Tiễn anh ra khỏi cổng nhà thờ.

Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Mà cài trên nắp áo quan tài
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Nỗi buồn ôi kỷ niệm ban đầu.

[ĐK:]
Xe tang đã khuất nẻo đời
Chuông nhà thờ khóc tiễn người ngàn thu
Chiều nay áo tím bơ vơ
Thương cành hoa trắng trên mộ người xưa.
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Bằng Lăng Tím
Bài này đã được xem 2114 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4