1. Mẹ già ngồi mong con đã bao năm trường
Mẹ ngồi chờ tin con khi mái tóc còn xanh
Con đi đã mấy mùa rồi song kia đưa mấy lần đò biền biệt trùng khơi
Đời mẹ còn bao năm hoá đá chờ con.
[ĐK:]
Con đi sương gió mẹ gánh nặng hai vai
Đêm đêm thắp đèn trông bước con về
Thu qua đông lại mẹ vẫn ngồi bên hiên
Đời mẹ tàn nhưng lòng mẹ chưa thôi chờ con.
2. Mẹ già ngồi mong con lá hoa cũng sầu
Mẹ ngồi chờ tin con sông núi đứng nhìn theo
Cưu mang chín tháng mười ngày
Nuôi con khôn lớn ngần này lòng mẹ quặn đau
Tình mẹ vào thiên thu sáng mãi ngàn năm.