Tôi mê đôi mắt nàng sắc như mắt chim rừng hoang
Tôi mê kiếp hoang đàng đời đây đó như đời nàng
Tôi mê thật say đắm má hồng và đôi môi thắm
Đẹp nhất khi giận hờn đẹp như nắng trần gian.
Tôi mê đôi gót hồng thướt tha bước như nàng tiên
Tôi mê tính ngang tàng giàu sang gấm nhung không màng
Tôi mê hàm răng ấy với nụ cười duyên con gái
Nàng có tên tuyệt vời làm say đắm tình tôi.
Hoàng Dung hỡi, Hoàng Dung hỡi có một đêm kia tôi gọi nàng
Buồn vô biên, buồn vô biên khi biết rằng nàng không còn nữa
Hoàng Dung hỡi, Hoàng Dung hỡi vĩnh biệt nhau thiên thu thật rồi
Hoàng Dung đâu, Hoàng Dung đâu mưa gió này trời khóc thương nhau.