Một dòng sông ra khơi
Như gió buồn theo mây trôi
Xác thân chỉ là tạm thôi
Muôn kiếp đất lành nghỉ ngơi.
Còn gặp nhau hôm nay
Mới hay thêm được một ngày
Hoa lá xanh chỉ một thời
Mãi úa hoa tàn một đời.
Một đời người đâu có bao lâu
Từ khi mang tiếng khóc ban đầu
Là đời chìm trong kiếp bể sâu
Người sao không thương người
Đến khi chia tay lìa đời
Ta mang theo được gì đâu.
Đường trần bao gian lao
Mưa gió gọi thêm cơn đau
Bước chân xa vùng tuổi thơ
Cay đắng quên dần mộng mơ.
Một hồi chuông lên khơi
Tiễn đưa linh hồn một người
Tiếng khóc trẻ thơ chào đời
Nối tiếp khổ đau loài người.