Em đến hôm nào như mây bay
Em đến hôm nào như hoa bay
Tình không độc dược mà đắng cay
Mùa thu tàn nhẫn từ đôi mắt
Mùi hương sát nhân tự ngón tay.
Em đến hôm nào gió mưa về
Em đến trăng rằm xanh bóng mây
Đường vào lòng nhau toàn sạn đạo
Bước chân tha hương tự dấu giầy.
Em có nghe tình khóc dưới sao
Em có rơi hàng mi sương xuống đầy
Giòng sông bơ vơ tìm dĩ vãng
Thuyền trôi bâng khuâng về tương lai
Thương nhau gói trọn hồn trong áo
Mất nhau từ trong tà lụa bay.
Anh rỏ đôi giòng nước mắt say
Trao em không ướt trọn lòng tay
Chiều đi không mang về khói sóng
Lệ cũng phai hương tự lúc này.
Em đến hôm nào mưa trên vai
Em đến hôm nào sầu giăng mây
Chiều thu sương đượm nét mi dài
Bờ môi rung cánh hoa hờn giận
Trong mắt em còn bóng dáng ai.