Trần gian cõi tạm chốn vô thường
Phải chịu đêm ngày rũ gió sương
Vẫn suốt bao mùa đâu đủ mặc
Hoài không một kiếp chẳng êm giường
Xin người nhỏ giọt vài ân phước
Khẩn bậu ban đời chút nghĩa thương
Khổ lụy thân già lay lắt mãi
Buồn đau cảnh mẹ sống ven đường.
13/8/2019