1. Em bây giờ có còn mộng mơ thuở ấy yêu đương
Tơ tưởng tơ tưởng một ánh trăng non
Em bây giờ có còn mong mỏi tình cũ duyên xưa
Cung đàn lỡ nhịp đành lòng buông.
[ĐK:]
Từ đất thần kinh cố đô sầu khơi lại tình tôi
Non nước thề nguyền có khi đành lỗi hẹn nhân duyên
Thì thôi em nhé ta cùng gác chuyện thương đau
Dang dở không làm cách biệt nỗi lòng của nhau.
2. Mưa xây thành giá lạnh miền Huế
Lòng nhớ thương ai bây giờ lâu đài sầu cố nhân đi
Yêu thương chưa nói lời ân ái
Người đã xa tôi, xa rồi kỷ niệm đành nhạt phai.