Tình đã khép khi mùa đông đã chết.
Những mầm xanh giờ hé nụ trên cành
Em xõa tóc cho mùa xuân chợt đến
Cớ sao lòng lại nhớ nhớ quên quên
Tình đã khép và mùa xuân đã tới
Anh cúi đầu buồn bã chuyến qua sông
Ta đốt lửa nghe chút tình đã lạnh
Nghe bốn mùa cây lá rụng
Em đã bỏ ta mùa xuân buồn bã
Một khoảng trời bàng bạc ánh sao rơi
Tình đã khép ai kia giờ xa rồi
ta đứng nhìn theo xác pháo rưng rưng
Em đã bỏ ta mùa xuân buồn bã
theo tháng ngày cuộc tinhf đó bay xa
Tình cháp cánh sang sông về quê người
Nghe trái sầu rơi rớt giữ hồn ta