Mây trắng trời xanh nắng vội
Tạm biệt con mẹ bay về trời
Khi bóng hoàng hôn khép lại
Dù nơi xa khuất con vẫn mong mẹ về
Mẹ ơi con nhớ trưa hè nắng chói chang
Đôi gánh oằn trên vai trĩu chân mồ hôi ướt đẫm
Mẹ ơi con nhớ đêm khuya vắng loay hoay một mình
Rét căm buốt đôi bàn tay
Mẹ vẫn cố để nuôi con từng ngày
Mưa nắng mẹ không quản ngại
Làm vì con mẹ không buồn phiền
Cho đến một đêm cuối đời
Mẹ thôi lo lắng mơ giấc mơ thật dài
Đường ven sông ấy bây giờ vắng bước chân
Nơi góc chùa thân quen đã không còn ai đến bán
Mẹ đi đi mãi như mây gió xa con thật rồi
Xót xa đớn đau mẹ ơi
Mộ đã kết những bông hoa rạng ngời.