[Về Quê Ngoại]
Anh xin mời em đi về miền quê xa lắc lơ
Nơi quê hương anh có hàng dừa xanh
Có ngàn câu hò thắm tình dân tộc.
Anh xin mời em đi về quê ngoại một lần thôi
Nơi anh chào đời ngoại ru bùi ngùi
Bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi.
Qua bao ngày thơ kỷ niệm mộng mơ anh đã ghi
Bao nhiêu năm qua chẳng về làng quê
Chắc ngoại đã già, tóc bạc da mồi.
Ơi quên làm sao kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ
Anh mơ từng mùa, cơn gió dật dờ
Ru anh giấc mộng thiêm thiếp vào mơ.
[ĐK:]
Đây là quê hương anh một dòng sông xanh nước chảy êm đềm
Đây là nhịp cầu tre nối liền hai thôn sớm nắng chiều mưa
Hôm nay anh về vun lại hàng cau tháng năm dãi dầu cằn cỗi từ lâu
Cho anh sống lại tuổi thơ ban đầu đã mất từ lâu.
Em vui nhiều không, khi mặt trời lên trên khóm tre
Con chim xinh xinh nó chuyền cành me
Xuống đậu sau hè uống giọt nắng hồng.
Em thương nhiều không, lưng ngoại đã còng vì thời gian
Quê hương đời đời câu hát ngọt lời
Anh vui sống lại như máu về tim.
[Mấy Nhịp Cầu Tre]
1. Làng tôi, nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre
Làng bên, băng qua kinh nối tình miền quê
Buồn vui dân trong làng ra nghỉ trưa hè
Lặng mà nghe ai hát đêm về.
Hỏi rằng, ai không yêu mấy nhịp cầu tre
Lặng nghe, ai ca trong nắng chiều vàng hoe
Cầu tre bao trưa hè vui một câu vè
Để lòng ai quên hết não nề.
[ĐK:]
Ai đem bắt nhịp cầu tre
Cho chàng là chàng làng bên ấy
Thương em là em ở bên này
Cầu tre, tắc tịch tình tang
Cầu tre tắc tặt tình tình
Rằng nhớ ở đây.
Thương nhau mà thương nhau
Cởi áo cho nhau về nhà mẹ hỏi
Qua cầu, qua cầu
Thưa, rằng thưa, rằng thưa
Qua cầu gió bay.
2. Nhờ ai, em tôi qua lấy chồng làng bên
Nhờ ai, ai đem ngô lúa về đầy sân
Cầu ơi ai đem tình gieo trải khắp miền
Lòng cầu như đôi cánh chim hiền.
Chiều nay trăng sông xanh nhớ nhịp cầu duyên
Cầu ơi, ai đâu quên những chiều thần tiên
Lòng mong, mai cho dù sông cạn đá mòn
Nhịp cầu kia muôn kiếp vẫn còn.