Đã lúc nào lứa đôi mình xa nhau dần
Đã không còn mặn nồng ái ân
Đã lúc nào ít đi lời nói chuyện trò sười ấm chút hương tàn tro.
Mỗi cuộc đời cuốn theo dòng xoáy bất tận
Lối đi nào mình lạc mất nhau
Những hiểu lầm khó khăn chồng chất hôm nào lấp đi dần những khát khao.
Cuộc đời quanh ta còn có những lối rẽ khác nhau
Đi đâu đến đâu về đâu ta nghe bao đớn đau
Ai quên phút giây ngày xưa, mi ai ướt trong chiều mưa giờ tìm đâu nữa.
Dòng đời đưa ta về đến những lối rẽ khác nhau
Đôi chân bước đi thời gian không gian ta cách xa
Em vui với ai bình minh, nơi anh đến nghe hoàng hôn lạnh lùng vây kín, lối nào riêng mình.