Người đi theo ước mơ đỉnh núi cao mịt mù
Hoàng hôn xa biêng biếc mênh mông dòng sông cũ
Hờ hững buông xuôi như trong cơn mê
Vầng mây cũ có còn bay trở về
Rừng chiều thu vàng thay áo mong tình quân
Tình xưa đẫm ánh trăng vàng ngẩn ngơ thề nguyền
Thuyền hoa đưa sang sông sáng đất trời chứng kiến
Nhưng tiếng chim kêu thê thiết thương đau
Tình nghĩa ngắn hơn đời kiếp ve sầu
Thuyền về đâu... về bến sóng sâu bạc đầu
Người đi khuất xa nẻo mây trời
Lời từ ly sầu thảng thốt cánh nhạn rơi
Nào ngỡ nước mắt đêm vu quy
Vẫn ướt trên đôi mi
Thành ngấn lệ biệt ly
Rừng thu vang tiếng chuông chiều lá rơi xào xạc
Đường mây sương mênh mông một cõi lòng tan nát
Ai nỡ đem mây tơ giăng mưa ngâu
Hồn thao thức theo từng tiếng kinh cầu
Niềm thủy chung ai biết chăng là nỗi đau